Tuyết Như ngẩng mặt lên nhìn nó , ko nói gì .
_’’ Em có thể ngồi đây được chứ ? ‘’
_”…’’
Ko nói gì , Tuyết Như chỉ nhích wa nhườn chỗ , coi như câu trả lời
. Nó ngồi xuống cạnh Tuyết Như .
_’’ Chị …. Có chuyện buồn à ? Có chuyện mà để trog lòng là càng
buồn thêm đấy , chị có thể chia sẻ vs em mà ! ‘’
_’’ Sao ..chị đối xử vs em như thế …mà em lại tốt vs chị vậy ? ‘’ .
Tuyết Như nhìn nó
_’’ Những chuyện đó em ko để tâm đâu , chị đừng lo , em xem chị như
1 người chị thật sự , nên ko để tâm đâu ! ‘’
_’’ Thật sao ? ‘’
_’’ Dạ ! ‘’
Tuyết Như mỉm cười , nhìn nó & nói :
_’’ Chị biết rồi , ở em có 1 điều mà chị ko có , & điều đó đã
làm cho các anh ấy mến em , chị đã hiểu rồi . Tất cả tại chị hết ,
do chị quá ngốc , quá mù quáng , chỉ vì lòng ích kỷ của mình , đã
đối xử tệ vs em , hôm đó , chị đã suy nghĩ rất nhiều , chị đã hiểu
ra , đâu nhất thiết phải là Hải Long , chị tin rằng sẽ có người
trân trông chị . Nếu có thể ….. em …& chị kết nghĩa chị em nhé
! ‘’
_’’ Dạ ! ‘’ . Nó cười toe toét
_’’ Em gái ngoan ! ‘’ .
Luồng gió mơn man thổi wa , nó & Tuyết Như nói chuyện vui vẻ ,
Tuyết Như đã nhận ra mình sai . Tuyết Như ko giống vs bọn kia , chỉ
vì lòng đố kị mà thôi , giờ , ko còn nữa , có thể nói chuyện vui vẻ
vs nó , thật ra Tuyết Như cũng rất quý nó , vì bản tính & con
người nó , giờ đây , Tuyết Như xem nó là 1 đứa em gái , ko thù hằn
, tranh chấp nữa …
Nó & Tuyết Như ngồi đó cho tới khi chuông tan học vang
lên.
Nó đứng lên chào Tuyết Như rồi chạy ra cổng , nơi Nhật Lâm & Kỳ
Sơn đang đợi nó .
Vừa thấy nó tới , Nhật Lâm ngạc nhiên hỏi :
_’’ Em ko đi chug vs Hải Long sao ? ‘’
_’’ Dạ , anh ta nói mình cứ về trước đi , anh ta đi đâu đó chút
‘’
Nghe nó nói , Nhật Lâm & Kỳ Sơn cũng ko hỏi gì nhiều nữa . Cả 3
cùng về nhà.
Nhật Lâm bước lên phòng thay đồ , còn nó & Kỳ Sơn ngồi dưới nhà
. Kỳ Sơn trầm tư 1 lúc, cất giọng hỏi :
_’’ Ngày mốt , em rảnh chứ ? ‘’
Nó ngạc nhiên :
_’’ Dạ ? ‘’
_’’ Ngày mốt , em rảnh chứ ? ‘’
_’’ Ngày mốt ….. dạ rảnh , mà có gì ko anh ? ‘’
_’’ Rảnh thì được rồi , 7h ngày mốt trước cổng khu giải trí Happy
time of you , anh đợi em ! ‘’ .
Kỳ Sơn mỉm cười nói vs nó . Rồi đứng lên , đi lên phòng mình
.
Còn nó , nhìn theo Kỳ Sơn , cười tít mắt .
Mở tivi lên , nó ngồi xem phim , rồi cười 1 mình .
Nhật Lâm từ trên đi xuống , thấy nó ngồi đó , Nhật Lâm mỉm cười đi
lại , ngồi xuống cạnh nó , Nhật Lâm nói :
_’’ Lúc ra chơi , anh thấy em ngồi vs Tuyết Như , có chuyện gì sao
? ‘’
Nó bất ngờ , sao Nhật Lâm lại thấy nhỉ ? .
Quay sang Nhật Lâm , nó nói :
_’’ Dạ , ko có gì đâu , chị ấy cũng tội nghiệp lắm , chị ấy ko hại
em nữa đâu , em & chị ấy đã kết nghĩa chị em rồi đấy ! ‘’
Suy nghĩ 1 hồi , Nhật Lâm cất tiếng :
_’’ Vậy thì tốt rồi ! ‘’
Bất chợt Nhật Lâm xoa đầu nó , mỉm cười . Nó cũng vậy , ở cạnh Nhật
Lâm lúc nào nó cũng thấy ấm áp hết ...
Trời cũng đã khuya , Nhật Lâm & Kỳ Sơn kêu nó đi ngủ mà nó ko
chịu , nó nói còn hắn chưa về , nên ngồi đợi , bất lực trước nó ,
Nhật Lâm & Kỳ Sơn đành lên phòng ngủ ..
Nó ra trước sân , đứng chở hắn .
‘’ Sao h chưa về nhỉ ? Ko biết có chyện gì ko nữa ? ‘’
Nó bồn chồn lo lắng, chưa lúc nào hắn về trễ như thế cả .
Cạch !
Hắn mở cổng , bước vào , nhìn thấy hắn nó vội chạy lại , rồi cũng
vội lùi lại phía sau , người hắn nồng nặc mùi rượu , nó cực ghét
mùi này , & cũng cực ghét ai say xỉn .
Nhìn thấy nó , hắn đưa mắt hỏi :
_’’ Sao…ức …ức …. cô ..ức ….còn .. chưa … ức …. ngủ ? ‘’
Hắn loạng choạng , thấy thế , nó vội lại đỡ hắn
‘’ người gì đâu mà nặng quá vậy trời ‘’
Nó dìu hắn đi vào nhà . Đột nhiên , hắn đẩy nó ra & quát
:
_’’ Tránh ra . Sao ko trả lời câu hỏi của tôi ? ‘’
_’’ Anh say rồi , để tôi đưa anh vào nhà “
_’’ Ko cần , tôi đâu có say ‘’
Rồi hắn loạng choạng bước vào nhà , ngồi vào ghế sofa , hắn nằm dài
xuống luôn .
Nó đi lấy nước chanh cho hắn uống để giải rượu .
Lúc này , hắn đã đỡ hơn , ngồi dậy dựa lưng vào ghế ,hắn khẽ thở
dài .
Nó đi lại ngồi xuống cạnh hắn :
_’’ Anh ko sao chứ ? ‘’
_’’ Ko sao ? ‘’
_’’ Có chuyện gì xảy ra vậy , nói ra đi , để trog lòng ko tốt đâu ,
mà… người phụ nữ lúc sáng là … mẹ của anh hả ? ‘’
_’’ BÀ TA KO PHẢI MẸ TÔI ‘’
Hắn gắt , nó giật mình ,sao hắn lại tức giận thế ? Hắn tức giận ,
còn đáng sợ hơn Nhật Lâm nữa .
Thấy vẻ mặt nó , hắn chợt cuối đầu xuống :
_’’ Tôi xin lỗi ! Tôi ko cố ý lớn tiếng vs cô đâu . Nếu cô muốn
biết , thì tôi sẽ kể cho cô nghe . Ông ta vì người đàn bà đó mà bỏ
rơi mẹ tôi , để mẹ tôi sinh bệnh uất ức mà chết , khi mẹ tôi sắp ra
đi , ông ta còn đang say đắm vs người đàn bà đó , ông ta ko hề hỏi
han khi mẹ tôi bệnh , cũng ko thèm về gặp mẹ tôi lần cuối. Vậy mà
cũng đáng làm cha tôi sao chứ ? Bà ta tới trường là để nói vs tôi ,
ngày mốt là sinh nhật ông ta , ông ta nhớ tôi & mong tôi tới đó
. Ha , nghĩ sao vậy ! Tôi đã ko xem ông ta là cha mình từ khi mẹ
tôi mất rồi , h nói là nhớ tôi sao ? ‘’
Hắn cuối đầu xuống , nhìn hắn bây h , sao nó thấy hắn tội nghiệp
quá , trông hắn thật cô đơn , vẻ lạnh lùng thường ngày cũng từ đó
mà ra sao ?
Nó đưa tay vỗ lưng hắn :
_’’ Anh đừng buồn nữa . Nếu ko muốn thì đừng về đó ‘’
Hắn nhìn nó , lời nói của người phụ nữ ấy lại vang vọng trong đầu
hắn
’’ Con có thể ko tới , nhưng co nghĩ có thể bảo vệ nổi con bé ấy
khỏi tốp người của cha con ko ? ‘’
_’’ Tôi sẽ tới đó ! ‘’. Hắn kiên quyết nói , vẻ mặt thường ngày đã
trở lại
_’’ Ko sao chứ ? Nếu anh ko muốn …. ‘’. Nó lo lắng hỏi
_’’ Tôi sẽ đi , cô sẽ đi cùng tôi , vậy đi , ngày mốt 4h . Giờ cũng
khuya rồi , cô đi ngủ đi ‘’
_’’ Nhưng mà , tôi…. ‘’
_’’ Ko nhưng nhị gì hết . Cô dám cãi lời tôi à ? ‘’
Hắn kéo nó lên phòng , đưa nó vào phòng , rồi hắn way đi về phòng
mình .
Chap 8 : Lời tỏ tình trên đu way đứng
Chủ nhật:
Hôm nay là ngày hắn về nhà , khổ nổi hắn kêu nó đi theo mới ác chứ
?
Nó loay hoay trong phòng cả buổi để hắn đứng ở ngoài chờ .
Lúc này , máu nóng trog người hắn đang dồn lên , từ trước tới h
chưa khi nào hắn phải đợi ai cả , nhưng bây h thì sao ? Vì 1 con
nhỏ ngốc , hắn phải mất cả tiếng đứng đợi !
Cạch !
Nó mở cừa bước ra , hắn như muốn té xỉu , tưởng nãy h nó trang điểm
, ai ngờ đâu , nó mặc cái quần jeans & cái áo thun , thấy hắn
mặc 1 bộ đồ sang trọng , nó ngơ ngác :
_’’ Sao anh mặc đồ đẹp thế ? ‘’
Hắn muốn ọc máu , kiềm nén sự tức giận , hắn dõng dạc nói :
_’’ Cô định mặc thế này sao ? ‘’
Nó ngơ ngác :
_’’ ko được sao ? Chỉ là về nhà anh thôi mà ! ‘’
Sự tức giận của hắn đã đạt tới mức phát hỏa , hắn nhìn nó :
_’’ Cô nghĩ vậy thật sao ? Cô ko biết quy mô của nhà tôi à ? Ăn mặc
như vậy …. Ko được rồi . Cô đi theo tôi ! ‘’
Hắn kéo nó đi 1 mạch , ko để nó nói 1 lời nào .
Dừng xe trước 1 cửa hàng quần áo trang trọng , hắn vào trong , lựa
cái gì đó rồi đi ra .
Hắn tiếp tục chở nó đi , lần này là 1 tiệm trang điểm cực lớn , nó
nhìn muốn hoa mắt .
_’’ Xuống xe ! ‘’
Nó chưa hiểu chuyện gì thì bị hắn lôi đi tiếp .
Chị nhân viên nhìn hắn mỉm cười rồi tới chỗ nó :
_’’ Em đi theo chị ! ‘’
_’’ Dạ ? Đi đâu ? ‘’
Nó nhìn hắn rồi nhìn chị nhân viên .
_’’ Cô nhiều chuyện vừa thôi , đi mau lên ‘’ . Hắn giục
Nữa tiếng sau ,
Nó từ trong bước ra , nhìn như 1 nàng công chúa í , tóc được uốn
lọn 2 bên , kèm theo 1 cây kẹp nhỏ phía bên tóc mái , bộ váy hồng
phấn cùng đôi giày cao gót cũng màu hồng nốt . Hắn nhìn nó , tim
đập lệch 1 nhịp , nó mỉm cười chào chị nhân viên rồi đi tới chỗ hắn
.
Hắn thấy nó đi tới , lấy lại phong thái thường ngày . Nó đằng đằng
sát khí nhìn hắn :
_’’ Anh giỡn vs tôi à ? ‘’
_’’ Trông cô tốt hơn rồi đấy , h đi thôi ‘’
Ko thèm wan tâm câu nói của nó , hắn kéo nó vào xe , nó khó chịu
muốn chết được , đã mặc váy lại còn đi giày cao , từ đó tới h nó có
khi nào ăn mặc như thế đâu . Ngồi trên xe mà mặt nó cứ hầm hầm ,
làm hắn ko nhịn nổi phì cười .
Két !
Xe hắn dừng lại trước 1 cánh cổng lớn . Nó đưa mắt nhìn , phải nói
là , nó mở to mắt hết cở , trước mặt nó là 1 tòa biệt thự sang
trọng , nếu nói theo nó là lâu đài í , nó biết hắn giàu , nhưng có
cần phải giàu dữ vậy ko ?
Thấy vẻ mặt ngơ ngơ của nó , hắn nhịn cười & bảo :
_’’ Xuống xe thôi , cô định ngồi đó luôn à ? ‘’
Bấy h , nó mới hoàng hồn , lật đật leo xuống xe .
Hắn cùng nó bước vào cổng , người gác cổng lễ phép cuối người xuống
:
_’’ Chào mừng thiếu gia về nhà ! ‘’
Hắn ko nói gì chỉ đi lướt wa , vào trong sảnh , mắt nó muốn nổ đom
đom luôn , khung cảnh thật trang trọng , người dự tiệc toàn sang
trọng , nếu hồi chiều nó mà mặc bộ đồ đó thì biết chui vào đâu mà
trốn chứ ? Nó thầm cám ơn hắn .
Đột nhiên , hắn dừng lại làm nó đâm sầm vào lưng hắn , bực bội , nó
nói :
_’’ Làm gì vậy chứ ? ‘’
_’’ Ai kêu cô đi mà ko nhìn ‘’
_’’ Anh…’’
_’’ Cô đứng yên ở đây ! Ko được đi đâu đấy , tôi lại đây rồi sẽ way
lại liền . Nhớ là đứng yên ở đây đấy nhé . Cô mà ko nghe lời là
biết tay tôi .’’
Nói rồi hắn bỏ đi , nó nhìn theo mà muốn đập chết hắn vậy , làm như
nó con hắn ko = ấy .
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.mobi chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Thấy hắn từ xa đi lại , cha hắn & dì hắn vui vô cùng , vì hắn
đã đến dự bữa tiệc này .
_’’ Chào ! ‘’ .Hắn lạnh lùng nói
_’’ Con trai , con sống tốt chứ ? ‘’ . Cha hắn ôn tồn hỏi
_’’ Ko cần ông wan tâm , tôi đã đến rồi đấy . Giờ xin phép , tôi ko
rảnh ở lại đây’’
‘’ Thiệt tình , ko dùng biện pháp mạnh ko được mà , thằng nhóc này
, đúng là cố chấp quá … ‘’ . Dì hắn nghĩ rồi khẽ thở dài .
Tách !
Bà đưa tay lên , 1 toáng người bước ra .
Hắn đâu wan tâm , tiếp tục bước đi .
_’’ Buông tôi ra coi , mấy người làm gì vậy chứ , buông ra ….
‘’
Hắn khựng lại , sao nó lại …
Bước thật nhanh về chỗ cha hắn , hắn nhìn nó & hỏi :
_’’ Sao cô ko nghe lời tôi ? ‘’
Nó bực tức :
_’’ Ai nói tôi ko nghe , tự nhiên mấy người này lại bắt tôi kìa !
‘’
Thật ra , cha & dì hắn đã thấy hắn & nó vào & cũng biết
chỗ nó đang đứng . Chỉ còn cách này mới làm cho hắn chịu ở lại dự
tiệc thôi .
_’’ Buông cô ấy ra . Mau lên ‘’ . Hắn nhìn đám cận vệ & quát
.
Câu nói của hắn ko có hiệu lực . Đám người đó vẫn giữ nó lại
.
_’’ Dì ko muốn làm vậy đâu . Con chọn đi . Ở lại đây dự tiệc hay về
. ‘’
Hắn im lặng ko trả lời .
Thấy vậy , dì hắn way sang đám cận vệ :
_’’ Đưa đi ‘’ .
_’’ Được ! Tôi ở lại . Thả cô ấy ra đi ‘’
Dì hắn mỉm cười & ra lệnh cho buông tay nó ra . Hắn kéo nó về
phía mình .
Nãy h , nó chẳng pit chuyện gì đang xảy ra cả . Nó way sang nhìn
hắn :
_’’ Nè , mấy người đó là ai vậy ? ‘’
_’’ Cha tôi đấy . ‘’ . Hắn tỏ vẻ khinh miệt
_’’ Nhưng sao họ lại bắt tôi ? ‘’
_’’ Muốn tôi làm theo lời họ . …Sao cô nhiều chuyện thế hả ? ‘’ .
Hắn chợt way mặt sang chỗ khác .
Như nhớ ra chuyện gì quan trọng , nó hớt hãi hỏi hắn :
_’’ Cho tôi hỏi , bây h … là mấy h rồi ? ‘’
_’’ 7h30 , có gì sao ? ‘’
_’’ Hả ? 7h30 rồi ư ? Chết rồi ! Trễ nữa tiếng rồi . ‘’
Nó vội chạy đi nhưng bị hắn níu lại :
_’’ Cô định đi đâu vậy ? ‘’
_’’ Tôi có hẹn rồi . Xin lỗi . ‘’
Nó chạy đi , hắn đứng đó , sao mà khó chịu thế , như thể vừa tuột
mất thứ gì quan trọng lắm . Hắn buồn bả đi vào trog sảnh .
Nó vội vàng chạy về nhà xem Kỳ Sơn có về nhà chưa . Ko thấy Lỳ Sơn
, nó nghĩ Kỳ Sơn vẫn còn ở đó , thay đồ xong , nó vội chạy tới
Happy time of you .
Tới nơi , nó nhìn wanh tìm Kỳ Sơn nhưng ko thấy
'' ko lẽ về rồi sao ? ''
Tự nhiên nó thấy nó có lỗi quá . Nó đã để Kỳ Sơn đợi nó nữa tiếng
đồng hồ .
Đưa tay quệt mồ hôi , nó hì hụt thở vì mệt , nó way bước định về
thì ...
_’’ Em tới trễ quá đó ‘’
Kỳ Sơn từ đằng sau nó bước tới , hôm nay trông Kỳ Sơn đẹp trai vô
cùng , nó lúng túng :
_’’ Em xin lỗi , tại em bận chút chuyện vs anh Hải Long nên
….’’
_’’ Ko sao , em đến đây là được rồi . Đi thôi ‘’
Kỳ Sơn kéo nó chạy vào công viên , chạy tới trước đu way đứng, Kỳ
Sơn móc ra 2 vé, vì lần trước đi chơi vs nó , thấy nó cứ nhìn chầm
chầm chiếc đu way đứng , khi được đi thì vẻ mặt nó vui vô cùng ,nên
Kỳ Sơn quyết định chọn nơi này .
Vòng đu way ở đây cao hơn , có thể nói chuyện lâu hơn .
Kỳ Sơn kéo lên cái lồng màu vàng , nó cười tít mắt , nó rất thích
đi đu way đứng , vì ở trên đu way , nó thỏa sức ngắm cảnh đẹp
.
Vòng đu way từ từ đi lên trên . Nó nhìn cảnh bên ngoài mà cười tít
.
Kỳ Sơn ngồi đối diện nó . Hít 1 hơi thật sâu , Kỳ Sơn lên
tiếng:
_’’ Hoàng Linh ‘’
_’’ Dạ ? ‘’ . Nghe Kỳ Sơn gọi , nó way wa .
_’’ Anh có chuyện muốn nói vs em ! ‘’
Nó ngồi ngay lại , nhìn Kỳ Sơn chờ câu nói tiếp theo .
_’’ Trong 3 người bọn anh , em thấy ai tốt nhất ‘’
_’’ Hì , đối vs em , anh Nhật Lâm thì luôn ấm áp , anh Kỳ Sơn thì
luôn bảo vệ & tốt vs em , còn tên kia thì …. luôn kiếm chuyện
vs em , lại còn lạnh lùng vs em nữa …’’
Nghe nó nói , Kỳ Sơn mỉm cười , anh nghĩ nó có cảm tình vs mình
& mình có cơ hội .
Nhìn thẳng vào mắt nó , Kỳ Sơn khẽ khàng nói :
_'' Hoàng Linh , anh thích em , làm bạn gái anh nhé ! ''
Nghe câu nói của Kỳ Sơn , nó như biến thành pho tượng , nó mở to
mắt , như ko tin vào tai mình :
_’’ Sao….ạ ! ‘’
Nhìn thấy thái độ của nó , Kỳ Sơn hơi đau lòng , nhưng ko lẽ h nói
lại lần nữa sao ? Lỡ như ko giữ được sự vui vẻ như trước thì sao ?
Lỡ nó ghét Kỳ Sơn thì sao ? ?
Trong đầu Kỳ Sơn lóe lên 1 tia sáng , có thể nói được lòng mình là
được rồi , còn chuyện làm cho nó hiểu thì để sau vậy !
Cố kiềm nén sự tuyệt vọng , Kỳ Sơn nhìn nó vs ánh mắt tinh nghịch
:
_’’ Em ngốc quá , có cần căng thẳng vậy ko ?Anh chỉ đùa thôi mà !
‘’
_’’ Dạ ? ‘’
Nó hú hồn vì câu nói của Kỳ Sơn , thiệt tình nó ko biết phải trả
lời sao nữa , cũng may là nói đùa !
Nó tươi cười nhìn Kỳ Sơn , điều đó làm cho Kỳ Sơn càng đau lòng hơn
.
‘’ Sao em ngốc đến thế chứ ? ‘’.
Kỳ Sơn mỉm cười nhìn gương mặt vui vẻ của nó , vòng way đang dần
xuống đất, dù sao cũng đã nói rồi , Kỳ Sơn vui vẻ kéo nó ra khỏi
chiếc lồng , cả 2 vui vẻ nói cười suốt chặng đường về .
_’’ 2 người hẹn nhau đi chơi à ? ‘’
Vừa về tới nhà , nó đã thấy hắn hầm hầm nhìn mình , nó cố nở 1 nụ
cười :
_’’ Anh về lâu chưa ? Xin lỗi vì lúc nãy đã ko ở đó cùng anh được !
‘’
Nói rồi nó đi lên phòng mình .
Còn lại hắn & Kỳ Sơn , cả 2 nhìn nhau , ko nói gì , cho đến khi
1 trog 2 người đi lên phòng .
Chap 9 : Giông bão
Hôm nay , cũng như mọi khi , nó cùng 3 tên kia đi học , vào lớp
,hình như hôm nay Bảo Trân nghỉ học , ko wan tâm , nó gục lên bàn ,
đột nhiên , có 1 người đi đến đưa cho nó 1 lá thư :
‘’ Muốn cứu Tuyết Như , ra về đến khu nhà M , đường S .Nên nhớ là
ko được báo cho 3 chàng kia pit đấy nhá , nếu ko thì …. ‘’
Nó bàng hoàng buông lá thư xuống .
‘’ Sao chứ ? Chị Tuyết Như đang bị gì sao ? Sao chị ấy lại …. Ko lẽ
là .. bọn Bảo Trân sao . Mình nên đi hay ko đây ? Hay là ko đi .
Nhưng mà … chị ấy cũng rất tốt mà , làm sao bây h , nên nói cho các
anh ấy biết ko ?..’’
Nó ngồi học mà tâm trí cứ đâu đâu ..
Reng…g…..g !
Tiếng chuông ra về vang lên , nó vẫn ngồi đó , trong đầu nó đang
đấu tranh , ko biết nên đi hay ko ?
Bọn hắn thấy nó chưa ra nên tới lớp nó tìm , thấy nó ngồi đó chau
mày , hắn cất giọng :
_’’ Định ko về à ? ‘’
Nó ko đối hoài tới câu nói của hắn , nó đã nghĩ kĩ , nó sẽ đi cứu
Tuyết Như , cũng vì nó mà Tuyết Như mới bị bọn kia bắt , nó phải đi
.
Nó đứng lên nói vs bọn hắn 1 câu :
_’’ Hôm nay em có việc bận , mấy anh về trước đi ‘’
Rồi chạy đi 1 mạch .
Bọn hắn đứng đó , chau mày nhìn sự khác thường của nó .
Nó chạy thật nhah tới địa chỉ trog thư , đưa tay mở cánh cửa ra ,
nó nhìn thấy Tuyết Như ngồi đó , tay bị trói chặt đến nỗi chảy máu
.
Bọn Hàn Nhược đứng đó , thấy nó vào , cất giọng khinh miệt :
_’’ Tới thật à ? Tình nghĩa dữ . ‘’
Nó nhìn Hàn Nhược đầy câm phẫn :
_’’ Muốn gì nói thẳng đi !’’
Hàn Nhược cất tiếng cười khinh miệt nó .
Nó ko wan tâm , chạy tới cởi trói cho Tuyết Như :
_’’ Chị ko sao chứ ? ‘’
_’’ Em khờ quá . Tới đây chi vậy . Chuyện này để chị tự lo . ‘’.
Tuyết Như nhìn nó
_’’ Chị & em đã là chị em rồi , ko lẽ thấy chị gặp nạn em ko
cứu ‘’
_’’ Em đúng là ngốc mà ! ‘’
Nó cười tít nhìn Tuyết Như , sau đó nói :
_’’ H chị chạy đi , để em giải quyết cho , chị đừng lo cho em
‘’
_’’ Ko được , sao chị có thể …. ‘’
_’’ Chị nghe em đi , vs lại em có võ mà , ko sao đâu ‘’
Cắt ngag giọng Tuyết Như , nó nói & dìu Tuyết Như đứng dậy
.
Nhìn về phía Hàn Nhược , nó đề nghị ;
_’’ Để chị ấy đi . Tôi sẽ ở lại đây ! ‘’
Hàn Nhược nhếch miệng cười khẩy 1 cái :
_’’ Được thôi ‘’
Nó đẩy Tuyết Như ra ngoài & đóng cửa lại .
_’’ Muốn gì thì cứ nói đi ‘’
Nó dõng dạc nói
Hàn Nhược búng tay , 1 đám người bặm trợ bước ra :
_’’ Mày có ngon thì dẹp đám này đi ! ‘’
Thế là nó phải đánh , mặc dù nó đã hứa vs hắn là ko dùng vũ lực ,
nhưng vs tình thế này thì nó ko thể ko dùng được .
Nó hạ được 5 tên , nhưng ko làm 5 tên đó nằm luôn , đám người đó cứ
tấn công tới tấp , nó cuối cùng ko trụ nổi nữa , giờ nó đang nằm
trọn trong tay bọn đó .
Hàn Nhược bước ra , giờ nó mới để ý , còn có Bảo Trân & Nhã Nhã
, nó được đưa tới trước mặt bọn đó .
Nhã Nhã đưa mắt nhìn nó :
_’’ Mày ko nghe lời tụi tao , giờ tụi tao sẽ cho mày biết , để coi
, wa hôm nay mày còn mặt mủi nào gặp các anh ấy ko ? ‘’
Nó nhíu mày ko hiểu Nhã Nhã nói gì , chợt bọn đó xô nó xuống
.
Hàn Nhược way wa 1 người con trai & nói :
_’’ Mã Thiên , đến lúc hành động rồi nhỉ ? Thứ mà anh ấy chưa có
được bây giờ sẽ nằm trọn trog tay anh đấy . Nếm trải cảm giác chiến
thắng đi ! ‘’
Mã Thiên nhéch mép cười , sau đó bước ra , tiến đến gần nó :
_’’ Cô cũng ko đến nỗi nào . Chúng ta chơi trò ‘ mèo chuột vờn nhau
‘ nhé !
Vừa dứt câu nói , Mã Thiên & bọn đó cười phá lên .
Nó hiểu rồi , hiểu tất cả rồi , bọn này muốn…. Thật đáng khinh mà ,
nó cười khẫy nhìn Mã Thiên :
_’’ Hèn hạ ! ‘’
_’’ Tôi thích loại con gái vậy đấy ! ‘’ . Mã Thiên lại cất giọng
cười.
Nó đứng lên , thủ thế .
Mã Thiên nhìn nó rồi tấn công .
Nó đã mệt nhừ khi đấu vs bọn kia , giờ lại đánh vs Mã Thiên . Các
đòn của nó ra lúc đầu còn trụ được , đến lúc sau thì đều bị Mã
Thiên tránh được .
Mã Thiên chụp lấy tay nó , đưa sát người vào người nó làm nó rùng
mình , đẩy Mã Thiên 1 cái , nó lui ra sau .
Bọn Hàn Nhược , Nhã Nhã , Bảo Trân đứng đó theo dõi ‘’màn kịch’’
cười hả hê
Khoanh tay trước ngực , hắn cất giọng :
_’’ Lạ thật ! ‘’
_’’ Ko lẽ có chuyện gì ? ‘’ . Kỳ Sơn khẽ nhíu mày .
Nhật Lâm tiến lại chỗ ngồi của nó , nhìn thấy dưới đất có 1 mẩu
giấy , khom người xuống nhặt lên .
Mặt Nhật Lâm thay đổi hoàn toàn
_’’ Chết rồi ! ‘’
Đưa tờ giấy cho hắn & Kỳ Sơn , Nhật Lâm khẽ thốt lên .
_’’ Nhỏ ngốc này , kêu ko cho tụi mình biết là ko cho thật à , sao
tin người thế !’’ . Hắn nói vs vẻ mặt tức giận .
Rồi ko ai nói gì , cả 3 cùng chạy tới địa điểm đó .
Chạy 1 lúc , bọn hắn gặp được Tuyết Như , thấy người Tuyết Như dính
máu , hắn ngạc nhiên hỏi :
_’’ Sao thế ? ‘’
Thấy bọn hắn , Tuyết Như mừng lắm , vội nói cho hắn biết chỗ của nó
để đến cứu nó kịp thời .
Bọn hắn nhìn vẻ mệt mỏi của Tuyết Như , muốn đi cũng ko đành
.
Nhật Lâm way sag hắn :
_’’ Mày đưa Tuyết Như về nhà cô ấy đi , rồi tới địa điểm đó . Tụi
tao sẽ tới đó trước , ko sao đâu ! ‘’
Hắn rất muốn tới đó , vì lo cho nó , nhưng nghe Nhật Lâm nói vậy ,
hắn đành phải vậy thôi , hắn cố đưa Tuyết Như về thật nhanh để đến
chỗ nó .
Trog lòng hắn bất an hơn bao h hết , cầu mog cho nó đừng xảy ra
chuyện gì .
Nhật Lâm & Kỳ Sơn thì chạy nhah đến nơi đó .
Nó đang mệt lả vì đánh vs Mã Thiên , Mã Thiên tiến đến gần nó ,
nhah như cắt , ra đòn cuối cùng , thế là nó đã nằm gọn trog tay Mã
Thiên , quật nó nằm xuống , Mã Thiên xiếc chặt tay nó .
Nó hốt hoảng hét lên :
_’’ Buông tôi ra , đồ khốn ! ‘’
Mã Thiên ko buông , lại còn hả hê :
_’’ Hét lớn hơn nữa đi , ko ai cứu cô đâu . Ngoan ngoãn chút đi .
‘’
Mã Thiên khom người xuống , hôn vào môi nó .
Nụ hôn đầu của nó , sao lại có thể dễ dàng mất đi vậy chứ ….
Nó cắn mạnh vào môi Mã Thiên làm cho Mã Thiên phải dừng lại vì đau
:
_’’ Ha , mạnh mẽ lắm . ‘’
Mã Thiên tiếp tục cuối người xuống , hôn tới tấp vào môi nó , từ từ
di chuyển xuống cổ .
Nó cố vùng vẩy , nhưng tên này mạnh quá , con trai thường mạnh vậy
sao ?
Nước mắt nó bắt đầu tuôn ra .
_’’ Buông tôi ra , buông ra …. ‘’
Ko thèm wan tâm , Mã Thiên tiếp tục hôn nó , Mã Thiên dùng 1 tay
cũng đủ kiềm tay nó lại .
Tay còn lại , Mã Thiên đưa lên , vừa hôn vào cổ nó , Mã Thiên vừa
đưa tay gở nút trên áo nó …
1 nút ..
2 nút ..
Nó bất lực , nước mắt cứ tuôn ra .
RẦM !
Cánh cửa mở toang ra !