watch sexy videos at nza-vids!
tai game hay | Tai game | truyen ma | Truyen Ma | Truyen Cuoi | tai game mien phi
lưu ý:do một số vấn đề nên trang truyện teen sẻ chuyển về kenhtaigame.org các bạn nhớ cập nhật để đọc nhiều truyện hơn nhé doc truyen teen, doc truyen tieu thuyet tinh yeu và nhiều Doc truyen ma khác...hãy lưu lại và giới thiệu cho bạn bè nhé!!!

      Chap 9 đụng mặt

Nó mang tâm trạng hậm hực đi đến quán bar quen thuộc , nơi đang có một người chờ đợi nó .

-----------

Dương nhìn thấy cậu bạn của mình thì mừng rỡ , một tay vẫn ôm cô người yêu mới bên cạnh, một tay dơ cao vẫy gọi

Hắn chậm dãi tiến lại gần hai người đó với ánh mắt dửng dưng

Cô bạn gái của Dương cũng chẳng nể nang bạn trai mình cứ nhìn một cách thèm thuồng về phía hắn .

Hắn ngồi xuống bàn và gọi cho mình một ly cooktai nhìn thằng bạn kẽ mỉm cười

- mày nhìn bồ mới của tao thế nào ? – Dương hất hàm rồi đưa ly rượu lên chạm ly với hắn


hắn nhìn tổng thể co gái từ đầu đến chân

dáng người cô thanh mảnh , nàn da trắng nõn nà với khuân mắt vô cùng khả ái

mái tóc màu tím xoăn nhẹ làm tôn thêm nàn da trắng mịn của cô

từng cử chỉ nhẹ nhàng e thẹn , yểu điệu

nhìn cô gái thấyy rấttuyện vời nhưng hắn không vào mắt

vì ắn cảm nhận được cô ta có gì đó giả tạo .

hắn nâng ly đáp trả thằng bạn rồi nhún vai nói

- được , nhưng không thuộc típ người của tao – hắn vẫn nhàn nhạt

lời nói của hắn có vẻ làm cho cô gái kia hơi buồn và thất vọng nhưng cũng nhanh chóng nở một nụ cười ngọt lịm .

- em là Ngân hà rất vui được biết anh – cô đưa bàn tayy thon dài trắng trẻo của mình ra

hắn cũng lịch sự đáp trả nhưng vẫn thờ ơ

- tôi là Tuấn Nguyên rất vui được biết em –

sau cái chào xã giao hắn tiếp tục nhâm nhi với ly rượu của mình . trầm ngâm nghĩ về cô gái hồi tối .

hắn ngẩn người vu vơ

Dương quay ra thì thấy thằng bạn đang ngồi ngẩn ngơ hồn trên mây với gió chứ không phải đang ở quán bar nhộn nhịp nhất thành phố

- Nguyên .....nguyên mày nhớ ai mà ngẩn ngơ vậy , hay ****** lại về thăm mày hả -

Nguyên có người bạn rất biết quan tâm đúng lúc đếnn bạn bè , nhờ cái giọng oanh vàng thỏ thẻ cuat tên bạn mà hắn bừng tỉnh , chặt nghĩ đến ba mẹ làm hắn rùng mình

- chắc đang suy tư cô nnào chứ gì – dương cười đểu , tay siết chặt cô bạn gái đang ngồi chăm chăm nhìn hai người

thằng bạn tên Dương này rất hiểu hắn , một phát bắn trúng tim đen

chợt hắn hơi mỉm cười mặt có chút đỏ
- tao đã gặp một cô gái rất đặc biệt , vừa gặp lần đầu tiên đã cảm hấy quen quen rùi – hắn nói có vẻ vui mừng

Dương bật cười khanh khách

- tao không ngờ mày rơi vào lưới tình sớm như vậy , chắc tình hình này là bị đánh điện nên mới dính lưới –

hắn nhìn thấy khuân mặt nhăn nhở hàng ngày của thằng bạn mà không vừa lòng

hắn không nói gì tiếp tjc với ly rượu trên tay , dường như mọi thứ xung quanh đều không thể làm thay đổi tam trạng của hắn

------------------------------

Nó hậm hực bước xuống xe

- mày không vào chơi à – nó nhăn mày hỏi thằng em

Tú lắc đầu nhiệt tình

- em có hẹn rồi , chị vào một mình đi nhé –

chẳng để nó nói thêm câu nào Tú rồ ga phóng chuồn luôn

- thằng oắt này chuồn nhanh nhỉ-

nó bươc vào bên trong với tâm trạng vô cùng ...vô cùng ...bức xúc

nó bước thẳng vào căn phòng bên trong quen thuộc có người đang đợi nó

vừa nhìn thấy người trong phòng nó đã tiến đến và xà vào phòng

- hu hu tự do cả đời của to phá sản ..... sao mày đưa ra đề tài khó vậy , hắn không đơn giả như tao nghĩ

dung bật cười với con bạn

- ngoan . tao biết mày làm được mà , mới có 3 tuần thôi mà , kỳ hạn 3 tháng vẫn còn dài , hôm nay phải chơi nhiệt tình đi hứ , sang tuần sau là phải đi học rồi –

nó ngước mắt lên nhìn

- chết thật nó còn hưa chọn trường , ba mẹ đều bảo nó vào trường Trưng Vương dannh tiếng , nhưng nó quyến sẽ không vào cái trường đó đâu , nơi đó có một số người mang những bộ óc không bình thường ( thiên tài đó ) , nhưng người nghèo đến nỗi đầu bị cháy ( tóc xoăn ) thiếu dinh dưỡng bị úa( tóc vàng ) vóc dáng khiêm tốn ( đi giầy cao gót )

cái trường đó nó thấy chỉ được mỗi cái đồng phục đẹp , nhưng nó không thích đồng phục nữ đâu nha mà là đồng phục nam đó . đồng phục nam của nó rất hợp với phong cách của nó

thực ra nó không phải là chưa mặc váy bao giờ , thỉng thoảng trong các bữa tiệc nó đều bị bắt ép mặc váy ,

trong tủ của nó có rất nhiều loại váy , nhưng hầu như nó rất ít động đến .

hồi còn nhỏ nó mực váy là chính nhưng khi lớn lên chút nó cảm thấy mặc váy vô cùng bất tiện , từ việc đi đứng , cách ngồi , ăn nói cử chỉ phải nhẹ nhàng , nó cảm thất tất cả thật phiền phức

mặc quần áo thoải mái luôn là phong cách mà nó lựa chọn .

mẹ nó thì rất chịu khó đi sắm đồ cho con gái , nó thì cũng vui vẻ nhận nhưng cũng chẳng đụng đến với một lý do đưa ra biện minh cho mẹ

- đây là quà tặng và đồ mẹ mua cho con , con không nỡ dùng mà cất đi làm kỷ niệm –

-Tú chắc chắn vào trường Trưng Vương rồi , tao cũng vào đó heo ý ba mẹ , mày cũng phải vào đó nha – Dung lay tay cho nó tỉnh

- tao không học ở đó đâu ,tao không thích cái trường toàn lũ khinh người , tỏ vẻ công tử tiểu thư ham chơi dựa hơi vào gia thế ức hiếp người khác –

Dung cười cười đề xuất
- sao mày không vào đó học , nhân tiện dậy cho chúng một bài học , danh tiếng của bảo ca ca sẽ vang xa –

nó khuân mặt lại càng buồn thiu

- tuy tao rất hiếu thắng ,thích gây sự nhưng vẫn là người biết điều , tao đâu phải siêu nhân vô địch thế giới , tao cũng là con gái sức cũng có hạn –


nó đâu phải là đứa mù thông tin giang hồ đâu
trong trường Trưng Vương có rất nhiều bang nhóm , nổi danh nhiều năm trước đây là bang Away và Drem và hiện nay cũng có rất nhiều bang phái khác

tuy nó chẳng lập bang phái gì cho phiền phức nhưng bạn bè có máu mặt thì cũng không thiếu . nhiều người có máu mặt cũng nể cái cách úng xử nhanh nhẹn , hoạt bát lém lỉnh pha chút hài của nó , tích cách nó lại rất dễ gần .

nói chung là nó rất được lòng người , sợ thì nó cũng chẳng sợ ai nhưng cũng nên nể người ta một chút

- trời ơi hôm nay bảo ca ca cũng biết nhận cái thua thiệt về mình , chắc lúc ra đường bị xô rác úp đầu rồi – dung trêu chọc nó

- kệ tao mày cứ phải bắt bẻ là thế nào – Nó lườm Dung

- thôi được ..thôi được ...mày chọn trường nào cũng được nhưng mày nỡ xa tao hả - Dung sụt xùi đến đang ....sợ

- tránh được mày là phúc đức ba đời của tao , mong còn chả được nữa là nỡ - nó cười tươi chớp mắt liên tục

- con ranh này ,mày đối xử với bạn bè như thế hả - Dung nhẩy vào bóp cổ nó nhiệt tình

nó cười ha hả cố gắp thoát ra rồi vọt lẹ

dung cũng nhanh nhẹn đuổi theo

nó chạy ra chỗ đông người Dung vẫn đuổi theo không hề có ý định tha cho nó
nó chạy quanh bar , mọi người ai cũng biết điều nhường đường cho nó

nó cứ chạy , dung cứ đuổi
Nó cười thích thú vừa chạy vừa ngoái lại đằng sau , tiếng nhạc sập sịh càng làm thêm sôi động bước chạy của nó

- á................- nó mải miết ngoái , cứ ngoái mà hậu quả của ngoái chính là ....bị vấp vào một cái bậc nhỏ , nó sẽ kéo theo sự sụp đổ khi tiếp đất

nó chỉ kịp thốt lên một tiếng rồi nhắm chặt mắt lại

có cái gì đó ấm áp , to lớn , mềm mại đang ôm lấy nó

mọi người xung quanh há hốc mồm “ Ồ” lên một tiếng .


trái tim của hắn đập thình thịch , trong vòng tay hắn chính là cô gái hắn đang nghĩ tới

tiếng nhạc cũng đột nhiên im lặng

nó mở mắt ra chớp chớp vài cái rồi bật dạy như tôm tươi

đôi mắt nó tròn vo trong lòng thầm mắng

- sao mình có thể đãng chí đến vậy hôm nay hắn cũng đến bar này mà

- em .....em không sao chứ ? – hắn quan tâm hỏi nó

- HẢ .AAAAAAAAAAAAẢ .....-
Chưa kịp để nó trả lời thì cả bar đã há hốc mồm không tin được

- có người dám gọi anh Bảo là em .......-

nó rất ghét cái từ em này , nó ghét vì nghe từ em thật nhỏ bé và yếu đuối ....nó không thích vậy .

nó nuốt khan một tiếng
-tôi .......................-

Chap 10 : vỡ mộng sau phút giây tưởng bở

Cô tự trách cái bản tính đãng trí của mình , cô đã biết rõ hắn sẽ đến bar , mà chắc chắn rằng công tử như hắn thì phải đến cái bar nổi nhất và tất nhiên chính cái bar này .

Chẳng ai khác mà lại chính là nó tự đẩy mình vào thế bí này , tự gõ vào cái đầu ngu ngốc cô thầm than cái thân hẩm hưu của mình .

Hắn thấy nó imlặng lại đột nhiên tự gõ nhẹ vào đầu mình thì lại thấy hoảng hốt .

- em sao vậy , đâu ở đầu hả ? – hắn sốt sắng chạm vào chỗ nó vừa gõ

một bàn tay

.............một cái chạm nhẹ ................

Cảm nhận......

Người nó khẽ co rúm lại , nó thấy sởn da trước tình hình quan tâm thái quá của hắn, nó không quen với cái cảm giác lạnh toát cơ thể này

Mọi người xung quanh được dịp rất ngạc nhiên , có người có thể làm Bảo ca ca nức tiếng xa gần lại co dúm trước một người nổi cũng không kém cạnh , họ lại càng nể phục hắn hơn .

Từ xa , Dung thấy vậy , cô không nói gì , không tiến gần .....

.....chỉ đứng đó và ..........nở một nụ cuời .

Cô quay đi ..............


Dương ngồi đó , một bên là người đẹp , một bên là ly rượu trên tay , hắn nhìn thằng bạn ........nhìn cô gái đó , nhìn người congái vừa quay đi tránh khỏi đám đông .........

Hắn cười ......một nụ cười khó hiểu .

Nó đảo mắt nhìn quanh để kiếm con bạn ...nhưng không hề thấy

Hắn vẫn nhìn nó

Thế giới xung quanh chỉ tồn tại người con gái trong mắt cậu .. cậu bỏ qua tất cả những ánh mắt của người khác .....cậu chỉ nhìn cô .....nghe cô và ..............


Nó nuốt khan tiếp



- cảm...cảm ơn vì sự giúp đỡ - nó nói không nên hơi

hắn nhẹ cười

- không có gì , em không sao là tôi yên tâm rồi –


- hai chúng ta có duyên thật , có thể gặp 2 lần trong một ngày , coi như là hoà nhỉ - hắn tỏ ra vô cùng thân thiện với nó

nó cùng bối dối không kém , từ trước đến nay nó có bao giờ phải e ngại trước con trai đâu , nhưng chắc đây là trường hợp đặc biệt ,vì cậu ta có vai trò đặc biệt , và hình tượng là thứ có thể chinh phục cái đặc biệt này .





- chúng ta cũng có duyên thật – nó cười gượng gạo , có duyên đâu mà duyên , lần gặp đầu tiên là do chính nó sắp đặt , nếu nói là gặp một lần mà có duyên thì trên thế giới này đâu có xảy ra những chuyện không hay .

mọi người xung quanh cứ nhìn chằm chằm nhưng bặp cái “ liếc mắt đưa tình “ của nó thì biết thân biết phận mà chuồn .

- à , em ngồi xuống đây đi – hắn tỏ ra vô cùng ga lăng mời nó một cách nhiệt tình .

nó cũng biết đây chính là thời cơ để nó nắm bắt tiếp cận con mồi

nó ngồi xuống và gọi cho mình một ly sinh tố , điều mà chưa từng xảy ra mỗi khi nó đặt chân vào bar

cậu bồi bàn cúi gặmmt không dám nhỉn thẳng nó chỉ thỉnh thoảng liếc qua xem nó có bị “ mát “ dây nào không

-dạ mời ......ạ - cậu không biết phải xưng hô thế nào trong lúc này , trước đây thì cậu luôn tươi cười và kèm theo câu “ mời anh Bảo “ là ok rùi

Nhưng giờ đây cái cách xưng hô khiến cậu khó sử .

Nó gật đầu cười rồi ngoáy đều cốc sinh tố , chầm chậm thưởng thức

- lúc đấy may nhờ có em làm lạc tầm nhìn của chúng , không thì anh cũng hơi khó xử sự -

Dương nhìn thằng bạn thân thiết với cái người ....... cậu thấy thằng bạn tỏ ra hiền lành hơn bình thường , chắc chắn định biến cáo già thành con “ dê con “ đây mà .

Hắn chỉ mải nói chuyện với người kia có thèm ngó ngàng gì đến thằng bạn như cậu đâu , ngay cả giới thiệu cũng không thèm tửng cậu và cô người yêu là không khí

Một người coi trước đến giờ coi trọng bạn bè hơn gái mà lại vì một người.........như vậy mà quên bẵng bạn bè ( ghen đây )

Nó nhận thấy ánh mắt nhìn chằm chằm của đôi nam nữ trước mặt mà trong lòng thấy đáng ghét , bộ muốn lác mắt hay sao mà nhìn cô chằm chằm vậy , cô cầu cho hai người đó lác luôn sau này lấy nhau về già khỏi cần phải đau đầu suy nghĩ ai ngoại tình với nửa kia của mình chỉ cần giả vờ nhìn thẳng ngắm cảnh cũng có thể quan sát ai ôm tình yêu của mình ngay bên cạnh đây còn gọi là chiêu “ nhìn cây bắn trúng chim “

Cũng cũng nhanh chóng nhìn lại , cô đâu có chịu thiệt mà để người ta nhìn hoài , nhìn thấy ánh mắt của cô nguời rút lui đầu tiên chính là cô gái , còn cậu ta vẫn có chấp quyết không chịu thua

Hai người cứ nhìn , không thèm chớp...... , hai cặp mắt đều phát ra tia lửa điện muốn đánh cho đối phương cháy xém mới thôi .

Hắn đang mải miết mà lại thấy nó nhìn đi hướng khác và đã nhận ra hai đứa trẻ con đang đấu mắt

Hắn phải chấm dứt ngay tình trạng này

- Dương , ông già nhà mày đến tìm kìa –

Dương giật nẩy mình quay lại phía cửa bar nhưng không hề thấy bóng dáng “ nhỏ nhắn “ của nguời cha đáng kính đâu cả .

Cậu bực tức quay lại lườm thằng bạn

Nó thì cười thoả mãn , muốn đấu với nó à , đâu có cửa .


-Giới thiệu với em đâu là bạn anh , Dương , đây là bạn gái cậu ấy Ngân Hà –

- chào anh , em là Bảo , hoa hướng dương rất đẹp , hạt hướng dương cắn cũng rất ngon , mỗi tội không phải chỗ ào cũng sống được , xót xa quá –

Dương nhăn mặt , người này có ý gì đây ...........................................

Điện thoại nó reo , nó khẽ nhăn mày ...

Sao tự nhiên lại có người phá đám , nó nhìn số ........hoá ra là ông anh Thiên Minh ,nó ra chỗ khác nghe điện thoại

Nó vừa đứng dậy chưa được một đoạn thì Dương đã dở giọng ghen ra với hắn

- tao thấy mày quên hết bạn bè , mày làn tao thua nhóc đó một trận cú không tả nổi –

trước sự bức xúc của Dương hắn chỉ cười , Hà cũng quay xang xua bớt nóng giận cho cậu ta .

nó quay lại và xin phép về , hắn ngỏ ý đưa về nhưng nó từ chối , nếu đi với hắn thì phải bỏ con bạn trong kia à , với lại nó đi đón người chứ đã về nhà đâu , phải tạo hình tượng thục nữ ngoan hiền chứ .

điều này chính là nó tiếp thu được từ thằng em sinh đôi của mình

bọn con trai luôn thích con gái hiền thục

--------------------------------------------

- Mày đừng nới với tao nhóc đó là người khiến mày ngẩn ngơ đó- Dương hỏi thằng bạn để có thể chắc chắn hơn trực giác của mình .

- mày thấy rồi đó , mày thừa hiểu tao mà – hắn nhìn thẳng thằng bạn

cả hai cùng phớt lờ cô gái bên cạnh


- tao đã cảnh báo nhắc nhở mày từ trước rồi , nếu có tình cảm với nhóc đó thì mày nên dập tắt đi đừng để đến lúc nún sâu thì người đau khổ chính là mày –

- tao nghĩ tao và cô ấy có duyên , nhưng mày đã gặp cô ấy bao giờ đâu mà biết –

Dương nhìn thằng bạn với ánh mắt chán nản thất vọng tràn trề

- mày nhớ con nhỏ chới DJ điên cuồng hôm bà già mày về không ? –

hắn mở to đôi đồng tử quá bất ngờ

- thảo nào tao thấy quen như vậy hoá ra không phải duyên hai lần mà những ba lần liền –

Dương rất lộn tiết với thằng bạn

- nhóc đó đâu phải con gái , khi tao mới về nước đã từng gặp nhóc đó đèo gái đi mua đồ trông thắm thiết tình tứ , lúc đó tóc vẫn còn ngắn , đến khi tao vào bar này chơi thì lại gặp nhưng tóc đã dài hơn ta nghĩ là tóc giả trong quán này ai cũng đều gọi là anh Bảo , gái theo nhóc ta mi mít và hay cặp kè nhất là một nhỏ trông cũng rất xinh mà lần đó tao tán nhầm thảo nào không đổ là phải , chứ có đứa con gái nào từ chối tao đâu – cậu giải thích nhưng cũng không quên tâng bốc mình .

hắn giờ mới ngẩn ngơ
ưu mô .

- không biết cô ta muốn gì từ mày , hay nhóc ta chán đàn bà rồi muốn quay sang đàn ông để hút hồn – Dương tỏ ra đăm chiêu suy nghĩ

- tao thấy cô ta cũng giống con gái mà – hắn vẫn hơi hoài nghi

- trước mặt này thế thôi chứ , nhóc đó chơi DJ cực giỏi , uống rượu như nước , làm gì có bao giờ tỏ ra thục nữ đâu , chắc chắn là có mục đích mới tiếp cận mày , tỏ ra như thế để mày coi , nhưng nhóc đâu ngờ tao cao tay hơn – Dương cười đắc trí

- nhỡ nhỏ thích tao thật thì sao – hắn vẫn u mê

- mày tỉnh lại dùm , nhỏ là les , là les đó mày nhớ chưa hả -


hắn
- tao nghĩ nhóc đó tiếp cận mày có mục đích – Dương quả quyến chắc chắn

mục đích sao , hắn giờ mới sâu chuỗi tất cả , những bó hoa của người tên Bảo tặng , vụ cướp đường tên Bảo cũng xuất hiện và ngay đến tại đây tên Bảo cũng ngã nhào vào cậu , cậu khẽ rùng mình............... thật mrơi vào trạng thái miên man suy nghĩ , chẳng lẽ sự thật là vậy sao .
nước mắt vào trong nhiều đi đái dắt không tốt đâu –

Tú cứng họng trước cái câu không dỡ nổi của bà chị mình đúng là không để cho thằng em có đường thoát mà.

Cuối cùng vẫn phải là Dung cô nương phân xử

- chẳng lẽ chúng ta cứ đứng giữa đường giữa chợ mà buôn dưa lê hít khói bụi làm chất đề kháng sao –

cả lũ duyệt và cùng kéo nhau vào một cửa hàng nhỏ gần đấy .

bốn người ngồi quây vào một cái bàn tròn rồi ngó ngang qua cái menu được treo trên tường kia

- cô ơi cho cháu 1 vịt nướng , 1 nem chua nướng , 1 bánh xíu páo , và một trả rươi nữa nha , 1 bò bía nữa ,(toàn là 1 đĩa nha )-

mọi người chỉ vừa lướt qua được cái menu mà nó đã gọi một cách vô cùng nhiệt tình.

- Em gọi luôn đồ uống và tráng miệng nha - nó cười một cách tươi rói

- cho cháu 1 trái cây dầm , 4 trà tranh và 4 cốc chè bốn mùa -

-

- - à đúng rùi phải ăn sữa chua mít nữa nhỉ – nó chợt nhíư ra món sở trường

- cô ơi 4 sữa chua mít nữa –

nó tâm trạng cực kỳ hưng phấn

3 người còn lại khẽ nuốt khan , đúng là dân sành món nào cũng biết chỉ cần nhìn thôi là đã muốn ăn liền .

Người phục vụ rất nhanh nhẹn bê ra , tầm giờ này quán cũng không đông lắm phải đến lúc 9 giờ thì khác mới đông khách .

Quán ở đây tuy không rộng rãi cho lắm nhưng hầu như là lúc nào cũng đông khách , tấp lập .

Nhìn bao nhiêu thứ trên bàn , mỗi cái một hình dáng , một kiểu , một hương vị , một mùi thơi hấp dẫn khác nhau khiến người ăn hơi lưỡng lự không biết ăn món nào trước , nếm món nào sau

Nó thì vô cùng tích cực hăng say trong việc nghiên cứu các món ăn bằng con đừng dạ dày truyền thống

- lâu lắm rồi anh chưa được thử những món này – Minh cười duyên khoe bộ răng khỉ đột .

- tất nhiên , bên cái xó Mỹ nghèo nàn ấy thì làm gì có được những món ăn vặt đặc trưng của đất nước ta , em rất ghép nước Mỹ , em chỉ thích nước Anh thôi - nó đang ăn nhưng cũng không quên đáp lời của Thiên Minh .

- mà sao anh đột nhiên lại về đây – giờ Dung tỷ mới hỏi

- hì chỉ là anh muốn thay đổi không khí học ở đây mấy năm rồi lại quay về bên kia –

Tú nghi ngờ về câu trả lời này nhưng không thèm hỏi , kệ ông ta cậu cũng chẳng quan tâm miễn là có thêm anh em để san sẻ cái gánh nặng chịu đựng bà chị quái thai của cậu .



n thế mấy năm trước không biết thằng điên nào cứ sửng cồ lên đòi về , mà không khí ở đây cũng làm sao trong lành bằng bên nước ấy nhỉ , không biết về đây lại mưu mô tính kế gì nhỉ , nhìn cái mặt gian như ăn cứơp là biết liền à – nó phán ra một chùm làm Minh cứng họng thầm rủa con nhỏ quái thai .

- anh là anh mày đó , sao mày có thể ví như ăn cướp nhỉ , anh mày đâu thuộc dạng thiếu thốn đến mức phải đi chôm đồ chứ , cái mặt anh ngời ngời thế này mà ví như thổ phỉ -

- không phải ăn cướp thì anh giả tiền đây – tó xoè đôi tay trắng mịn thon dài của nó ra

- Hả.......- cả ba người đều bất ngờ thốt lên

-anh đâu có nợ tiền mày – Minh ngạc nhiên nhất , anh nhớ là đâu có nợ nần nó cái gì

Nó thở dài , cái ông này không có đầu óc gì cả thế mà không nhớ

- anh nhớ con ZZR1400 NINJA không ? –

chưa để Minh trả lời Tú đã nhẩy chen vào

- đó là xe của em mà -

Tú nhận được ngay cái lườm của bà chị nên cậu im bật

- anh nhớ lúc anh hứa với em anh sẽ đền cho em hai chiếc môtô đua để dền bù cho con mô tô anh làm hỏng à phải nói là nổ chứ , lúc anh đi Mỹ anh mới gửi cho em 1 chiếc giờ anh vẫn còn nợ em một chiếc nên phải giả em đi chứ -

Minh đờ người .vụ này anh quên lâu rồi , bây giờ bị nhắc đến chuyện quỵt của anh trước mấy anh em làm anh ngượng mặt , cái con ranh này thật biết tính toán .

- chị ,hoá ra là chị ngờ con xe cưng của em mà kiếm chác thêm một con , chiếc xe mà mẹ cho em hoá ra anh Minh làm nổ , em muốn bót chết cổ anh Minh rồi , dám làm nổ con cưng của em , dù con xe anh đền có đắt đến mấy cũng không thể bằng con xe mẹ tặng em –

trước cơn kích dộng của thằng êm Minh hết vía , đã nhờ nó giúp giữ bí mật rồi thế mà giờ vì 1 con xe mà nó nói ra .

Minh đưa ánh mắt cầu khẩn đến nó

Dung thì ngồi xem kịch của 3 anh em nhà này

Nhận được tín hiệu cầu cứu của Minh nó khẽ cười nhạt , nó ra hiệu là nhớ đền xe cho nó , Minh hiểu ý gạt đầu lia lịa

- nó đưa tay mình chặn cái người đang chòi qua bàn với sang bên kia để túm lấy Minh

- này , phản hả em , chị mày vẫn còn ngồi đây này , có gì tí ra kia xử , xe mất thì cũng mất rồi , xe mới thì mày cũng đã nhận và đi bao nhiêu năm rồi còn kích động gì nữa ,mấy năm trước mày biết chị khổ tâm thế nào mới cắn răng nhận là mình làm , ông Minh thì chuồn qua Mỹ luôn mày biết chị phải khổ sở thế nào khi đối mặt mới mày không –

- thì chị cũng chỉ vì cái xe nữa thôi –

bị nói chúng tim đên nó cũng hơi bối rối nhưng giúp thì giúp đến cùng , đã muốn thì phải lấy luôn


- mày xem anh ấy đâu có giả chị , ăn quỵt của chị còn làm chị bị tội oan nữa , chị cũng tủi thân lắm –

Tú ngồi xuống nhìn Minh chằm chằm

- anh ấy không cố ý đâu chỉ là nỡ tay làm đổ rồi cố ý ga thêm một tí cho nó bay xuống vực thui –

nó vừa rứt lời Minh đã nhìn chằm chằm nó , Tú thì lại nhìn Minh như muốn ăn tươi nuốt sống .

nó cười bẽn nẽn

- thôi , anh em trong nhà , chuyện qua rồi thì bỏ qua đi , mà anh nhớ đó nha –

- chừa này – nó vỗ vào lưng Minh một cái nhẹ nhàng như búa tạ dáng miệng cười vang

-a....ui..- Minh đau đớn ôm lưng

Miệng nó thì cười nhưng trong thì nghĩ – cho chừa giám quỵt của mình bao nhiêu năm –

- thôi chị đã cho anh ấy biết tay rồi , giơg thì hoà nhé , ăn đi ăn đi không hỏng hết giờ -

Dung thì cứ ngồi cười ba anh em này , phải nói là con bạn của cô quá cao tay

-------0-----------

Chap 12 thay đổi

Không gian buổi ban mai thơ mộng chiếu rọi vào căn phòng tĩnh lặng phủ lêm nàng công chúa đang ngủ trên chiếc giường lớn trở lên lung linh trong ánh ban mai .

Cô vươn vai và ngáp một cái dài gần thế kỷ , mái tóc cô cực kỳ quyến rũ và độc đáo có một không hai nếu để nguyên mà không chải .

Với trạng thái nửa tỉnh nửa mê , sau khi ngủ một giấc thoải mái một mạch nó mắt nhắm mắt mở bước vào phòng vệ sinh .

Khẽ mở căng mắt nhìn bản thân mình trong gương , nó mỉm cười ngây ngô

- con ma nào trong gương đây , định hù tao à , còn khuya nhé bà đây không sợ đâu – nó vẩy vẩy ít nước lên mắt gương rồi mỉm cười thoả mãn tiếp tục đánh răng .

nó bước ra khỏi phòng vệ sinh với khuân mặt rạng rỡ , mái tóc gọn gàng ,nhưng khi nhìn thấy bộ quần áo treo trên tủ thì nó hoá đá thật sự , chỉ biết đứeng than thân mình quá đáng chí .

nó đưa mắt liếc qua chiếc đồng hồ trên bàn 8h16 phút , khuân mặt nó méo xệch , 7h đã tập chung vậy mà 8h16 nó mới ngủ dậy .

nó chẳng biết tính thế nào gạt nước mắt mà cuống cuồng thay quần áo thôi , được đến đâu hay đến đó , chỉ cần có mặt là được .


nó vội vã bước xuống nhà , chị Lành nấu bếp gọi vội nó lại nó cũng chỉ vẫy vẫy tay rồi cuống cuồng lên xe riêng đi đến trường .




đứng trước cái cổng trường tuy không to nhưng cái cổng cũng rất cao , nó nhìn mà nuốt khan một tiếng thầm oán thán cái cửa này có dễ sơi .

không những thế một mình nó lại cô đơn lạc loài ở cái trường nghèo này , nhưng nó cũng chẳng ngại vì nó cho rằng bốn phương là nhà , mà đã là nhà thì sẽ là anh em , đã là anh em thì tất nhiên đùm bọc lấy nhau , lá lành đùm lá rách .vậy nên chắc chắn nó sẽ không cô đơn .

- ê cậu , sao đứng lảng vảng ở đó làm gì , đi khai giảng muộn chứ gì , con trai thời nay đúng là lười thật –

nó đang mải suy nghĩ về những chuyện đối nhân xử thế thì bị bác bảo vệ quát lớn tí thì xủi , may sao nó không bị bệnh tim .

nó nhìn lại từ đầu đến chân mình , đúng là một boy chính hiệu từ cổ đến chân , ngoại trừ cái bộ tóc quái dị .

nó tiến lại gần bác nở nụ cười dịu dàng , đảm bảo nếu bất kỳ ai là bác bảo vệ lúc ấy thì cũg rất ngứa mắt mới dáng vẻ của nó chỉ muốn một cước đá bay nó đi , diệt trừ cái hiểm hoạ lây trường bệnh đồng tính .


- bác ơi , bác thấy cháu giống con trai hay con gái – nó phấn khởi một cách xung xướng , ông đấy nghĩ rằng nó là con trai nên mới xưng hô với nó là cậu , giờ nó hỏi lại mà ông ấy chắc chắn nó là con trai thì nó sẽ hét ầm nên và đi cắt tóc luôn .

- ơ hay cái cậu này . đi muộn còn rảnh hơi à , đồng tính thì cũng không nên đi khoe với tôi chứ -

-hả .....cháu không phải đồng tính – nó dở khóc dở cười ngạc nhiên vô cùng .


- không sao , giờ việc đấy người ta cũng thông thoáng hơn , nhưng tôi khuyên cậu nên về cắt tóc đi , chắc chắn cậu sẽ lầ một mĩ nam tuyệt vời và quyến rũ –

Nghe những lời khuyên chân thành mà lòng nó cảm kích vô cùng , đúng là không ai hiểu nó bằng ông ấy mà , nó quay ra cảm ơn rối rít cũng chẳng thèm vào trong cái đám đất trật người đông đó đâu , thế nên nó quyết định đi cắt tóc .


Nó tản bộ trên con đường lớn , ngó nghiêng khắp các vỉa hè để tìm một hiệu cắt tóc quanh đây .

Sau một hồi tích cực rèn luyện “ đôi bàn chân việt “ nó đã tìm thấy một quán cắt tóc ưng ý , nó bước vào quán trong sự chào đón nồng nhiệt của anh chủ quán ,anh ta nhìn nó từ đầu xuống đến chân , thoáng bối rối nhưng cũng nhanh chóng lấy lại vẻ mặt nhiệt tình .

-em lựa chọ quán anh là vô cùng chuẩn xác , đảm bảo ở đây sẽlàm cho em vừa lòng mĩ mãn , em muốn cắt kiểu đầu gì –

Nghe câu hỏi của anh chủ quán nó hơi phân vân , không biết thằng em mình hay cắt kiểu gì , no chợt nhớ ra rồi nhanh chóng rút điện thoại gọi cho thằng em quý tử

Đầu dây bên kia vang lên tiếng alo

- Tú à , thường ngày đi cắt tóc mày hay cắt kiểu gì vậy ? – nó hớn ha hớn hở hỏi thằng em

- chị định làm cái trò gì đó , định cải trang để *** hại em hả - giọng Tú bên đầu dây có vẻ nghi ngờ, nó chỉ biết cười trừ cho qua chuyện

- thế rốt cuộc là mày cắt kiểu gì – nó thực sự mất bình tĩnh với cái thằng dở hơi biết bơi bị mắc cạn

- chị cứ cạo chọc đầu đi cho nó mát , thôi em đang bận học cứ thế nhé - Tú cụp máy một cách không thương tiếc khiến nó muốn trào máu lên .

- thằng khỉ gió này nữa –

- em quyết định thế nào rồi – anh chủ quán nhẹ nhàng nhắc nhở nó

- anh cứ cắt thế nào cho hợp mặt em là được , giống giống kiểu hàn quốc đó – nó thấy thằng Tú rất mê phim hàn quốc , chắc chắn Tú sẽ không không bỏ qua những bộ tóc vô cùng nghệ thuật .


sau một hồ làm búp bê lớn cho người ta nhào nhào nặn nặn trê đầu , đến tận khi kết thúc nó mới thôi .

nó nhìn vào chiếc giương lớn không thể tin được , trong giương là một chàng trai tuấn mỹ , ngũ quan đều đặn , đô môi chúm chím đỏ mộng, ánh mắt to tròn đáng yêu ,

nó tự giật mình đưa tay nên chạm vào những đường nét tuyệt dịu trong giương , lòng nó bỗng bồi hồi .

---------------------------

Chap 13

Nó bồi hồi một cách khó tả , nó không thể tin được người trong gương đâu phải là nó , chẳng phải đây chính là Anh Tú sao , thằng nhóc đó sao lại ám nó thế này , nó cũng chẳng ngờ nó có thể đẹp trai đến vậy , lại giống thằng nhóc đó đến vậy .

Nó gần như muốn điên nên ,, nó cười đến nỗi không thể ngậm miệng được , nó thích thú khi nghĩ đến cảnh tượng người khác sẽ nhận nhầm nó và nhóc Tú , sẽ có rất nhiều điều thú vị .

Nó hí ha hí hửng khi bước ra khỏi tiệm cắt tóc , nó nghiêm nghị đứng chỉnh lại trang phục rồi nở một nụ cuời mãn nguyện tiếp tục đi dạo trên đường một cách tự tin .

Những cô gái đi gần nó đều phải ngước mắt lên nhìn , đôi mắt họ sáng ngời khi một chàng lãng tử oai phong đang bước đi trên đường , nụ cười cậu ta làm rụng bao trái tim đang chín đỏ mọng rơi lộp độp trên đường .


-------------------------------


Nó quyết định tiến đến thẳng quán bar quen thuộc uống một chầu mừng ngày nó giải phóng bản thân , rẽ sang một con đường mới .

Vừa đến cửa quán bar nó đã nở nụ cười cực tươi , bước từng bước nhanh nhẹn tiến thẳng vào , thực sự nó thèm rượu lắm rồi .

Nhưng nó đâu có ngờ vừa bước đến cửa đã bị bảo vệ ngăn lại

- ông làm gì vậy ? – nó nhíu mày bực tức .

- cậu à , ở chỗ chúng tôi nghiêm cấm người dưới 18 tuổi , mời cậu về cho , cố gắng mà học hành đi –

nó nghiến răng ken két , từ trước đến nay nó bước vào đây đâu có ai dám cản nó , ông ta chán làm việc rồi muốn nghỉ hưu à .

- tôi có thẻ hội viên –
nó dơ ra chiếc thẻ vip mà chỉ có những người có máu mặt tại bar mới được sở hữu .

ông ta chăm chú nghiên cứu cái thẻ rồi nhìn nó với ánh mắt khinh bỉ .

- tôi không nghĩ cậu đẹp trai thế này mà cũng là tên ăn trộm , cậu tưởng tôi dốt lắm hả mà định dùng thẻ này để gạt tôi , cậu nhìn lại mình đi , cậu đang mặc đồng phục trường cấp 3 đó , với lại cậu biết thẻ này của ai không mà giám chôm ,đây là thẻ của anh Bảo đó , người đó là khác vip ở đây mà người đó là con gái chứ không phải con trai , cậu liệu hồn mà lượn sớm đi chứ không để cho anh Bảo biết thì cậu tàn đời đó - ông ta giữ lại cái thẻ rồi đẩy nó ra ngoài .

nó bực tức muốn xông vào đánh cho ông ta một trận cho sáng mắt ra không thì nó nổ tung mất thôi .

- ông nhìn kỹ tôi xem nào – nó chỉ thẳng mặt mình nói vói giọng vô cùng giận giữ .

ông ta cố mở to mắt ra nhìn nó thật kỹ , từ trên xuống duới rồi lại từ dưới lên trên , hết đằng sau rồi lại đằng trước , gật gật gù gù đăm chiêu suy nghĩ .

sau một hồi nghiên cứu tỉ mỉ ông ta “ à “ lên một cái .

- thế nào nhận ra rồi phải không ? – nó nhếch miệng cười khinh bỉ .



- ừ tôi giờ mới nhận ra –

biết thế thì tránh ra đi – nó hừ một cái bước thẳng vào trong nhưng vẫn bị ông ta giữ lại

nó lửa giận ngùn ngụt với cái lão không biết điều này ,ông ta đúng là ăn gan trời rồi nên mới dám động vào nó .

- tôi nhận ra rồi , hoá ra cậu còn chư học cấp 3 đó , chhắc mượn áo của anh chị mặc tạm chứ gì –

nó nắm chặt hai tay thành hai nắm đấm ,sức chịu đựng của nó đã vượt giới hạn nó không thể kìm chế được cơn giận nữa .

cuối cùng cái gì đến cũng phải đến , ông bảo vệ lãnh chọn cú đấm mạnh mẽ của nó và còn tặng kèm thêm một cái đá khiến ông ta bị vồ thẳng đất mẹ , nó ra đòn vừa nhanh vừa chuẩn khiến ông ta không kịp trở tay .

nó dút điện thoại ra gọi cho tên quản lý .
- cho cậu 2 giây để ra ngoài cửa bar – nó nói một cách ngắn gọn xúc tích rồi cụp máy luôn mà chẳng cần biết người bên kia có nghe rõ mình nói cái gì không .

nó cũng chẳng phải đợi lâu khi đã thấy người quản lý bước ra.

Vừa nhìn thấy người bảo vệ đang khó nhọc đứng lên, mặt thì xưng một cục , cậu ta nhanh chóng đến đỡ ông ta dậy .

- có chuyện gì vậy - cậu quản lý nhíu mày hỏi ông bảo vệ .

- cậu ta chưa đủ tuổi nên tôi cản không cho vào, cậu ta chẳng thèm nói lý lẽ đã ra tay đánh người rồi –

nó nghe ông ta nói xong mà máu nóng dồn nên , sao ông ta điêu vậy , rõ ràng nó đã nói hết lý lẽ rồi còn gì nữa .

cậu quản lý quay sang nhìn nó, cậu ta chợt cảm thấy có cái gì rất quen nhưng không thể nhớ ra được

- kệ cậu ta đi , ông chỉ cần vào gọi thêm người trong ra rồi tống cổ cậu ta xa xa ra tránh gây mất khách ở chỗ này , tôi còn bận tìm một người –

cậu ta dặn dò ông bảo vệ khiến nó tức điên ,nó thấy cậu ta có nguy cơ đang chuẩn bị quay bước đi thì vội vàng túm lại .

- này này làm gì thế - ông bảo vệ sốt sắng .

cậu ta quay lại lườm nó một cái , nó cũng đâu có sợ chừng chừng nhìn cậu ta trong lòng thầm mắng .

- được , Trường cậu giỏi lắm giám lườm tôi à , tôi sẽ trả lại tuốt cả vốn lẫn lãi “ .

- tôi chính là nguời gọi cậu ra – nó quả quyết nói .

quản lý Trường không nói gì khẽ cười khẩy .

- cậu muốn nói mình chính là anh Bảo –

nó gật đầu chắc nịch , cuối cùng cũng có người tin nó , nó vui mừng khôn siết .

- đừng tin cậu ta , cậu ta bị tâm thần đó , cứ nhận mình làm anh Bảo suốt từ đầu đến giờ , còn dám ăn chộm thẻ hội viên của anh Bảo nữa chứ , để tôi gọi người tống cổ cậu ta đi , ba cái tuổi ranh mà đòi vô những chỗ của người lớn thế này , về nhà học hành cho chăm chỉ đi –

nó điên điên lắm rồi , những tiếng ken két do hai hàm răng tạo ra , nó muốn ăn tươi nuốt sống cái ông ta rồi .

- ông im mồm đi - nó hét toáng nên .

- ông ấy nói không sai , cậu nghĩ mình là ai mà dám tự xưng là anh Bảo , trong bar này thẻ vip chỉ có một tên anh Bảo mà tất nhiên đó không phải là cậu –

nó tí phun máu rồi

nó lôi điện thoại ra tiếp rồi nhấn phím gọi , điện thoại của Trường reo lên , thấy số người gọi cậu méo mặt .

- “tất cả là tại cái tên trước mặt làm cậu mất thì giờ , thảo nào cũng bị nó mắng cho té tát” .

cậu nhấc máy nghe với sự run rẩy sợ hãi

vừa ấn phím nghe đã thấy cái giọng oanh vàng vang lên

- cậu là tên thối tha , mắt lác đui mù , đầu óc đần độn trí nhớ phân liệt , tai thủng ***** tha , đầu óc hạn hẹp , nhát gan như con gái , 14 tuổi bị tôi thả đống sâu vào người mà đã oà khóc ăn vạ chảy cả nước ra quần , năm 15 tuổi bị tôi vẽ b.ậy vào vở phải cọ nhà vệ sinh một tháng ,còn ........- Trường đứng há hốc mồn , cậu thầm than đụng phải ôn thần rồi .

toàn thân cậu há hốc , thằng nhóc đang đứng trước mắt cậu đang nói ra hết những cái mà cả đời cậu muốn dấu , cả đời cậu oán hận cái người có tên là Bảo đó , nhưng cậu cũng chẳng làm gì được con nhỏ đó cả .

cậu cố nhìn thật kỹ , thực sự khuân mặt này cậu đã thấy nét quen nhưng không thể nào nhớ nổi .

- sao cậu có điện thoại của Bảo –

nghe Trường nói xong mà nhiệt độ trên người nó tăng dần đều đến nỗi khuân mặt đen không khác gì bao công tái thế .


- cậu có muốn tôi gọi cả cụ kị nhà cậu ra không hả , nhìn cho kỹ tôi là Bảo này –

- đừng có đùa dai , cậu đâu phải Bảo đâu , tóc Bảo dài , Bảo là con gái chứ không phải con trai đâu – cậu ta cười cười xua tay không tin tưởng .

- cậu mở cho to mắt ra nhìn kỹ đi , tôi vừa đi cắt tóc về , tôi mới đổi kiểu tóc –

nó chỉ thẳng vào mái tóc của mình .

Trường nuốt khan một cái rồi chằm chằm vào nó với ánh mắt ngây ngô

- thật hả - cả ông bảo vệ cùng Trường đồng thanh nên tiếng nghi ngờ .

- Thật , có cần tôi nóicả họ hàng dòng họ cậu ra không , cả những tật xấu những chuyện xấu hổ hay cả....hehe - nó cười nham hiểm .


- thôi thôi coi như tôi gần tin cậu , chúng ta vô phòng tôi nói chuyện – cậu ta dẫn nó vào phòng dành riêng cho quản lý nhưng chẳng cần đến cậu ta dẫn đường mà nó đã tự bay nhảy vào rồi để cho cậu ta ở lại há hốc mồm .     


» Quay lại mục truyện trước
Tuyển tập nhửng video clip quay lén
Đoc truyện ma

tags: truyen ma,doc truyen ma,truyen cuoi,truyen tieu thuyet tinh yeu,truyen tuoi teen,truyen cuoi dan gian,truyen ma kinh di,tong hop cac loai truyen,sms kute,sms dep,sms y nghia

doc truyen ma truyen truyen